Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2018

Truyện ngắn: Cơn mưa giờ tan trường

                                        Trời chiều nay chuyển mưa dữ dội, những đám mây đen từ đâu rủ nhau kéo về, bao trùm cả một không gian u ám. Đứng ở một vị trí thuận tiện, có thể nhìn bao quát hết cả sân trường. Thường thì cứ đến giờ chuẩn bị trả trẻ, là tôi dành vài phút để nhìn ra cổng trường, mục đích chỉ để quan sát những phụ huynh đến đón con phấn khởi như thế nào.         Khi nhìn ra, tôi thấy các phụ huynh, là ba, mẹ, là ông, bà, hình như đang trong tâm trạng rất mong nhớ con - cháu của mình. Một ngày không quá dài, nhưng phải xa một đứa con thân yêu để đến công sở làm việc, chắc là nhớ và lo lắm. Với tâm trạng không biết con của mình ở trường, có được chăm sóc yêu thương như ở nhà không. Không biết con của mình sẽ ra sao khi còn chưa đủ mạnh dạn tự tin tiếp xúc với bạn bè, làm quen với môi trường mới.Nỗi ưu tư đó không ai khác hơn ai nhiều, vì tôi cũng là mẹ, và đã từng thao thức suốt đêm, khi con trai con gái lần đầu tiên đến lớp.           Hai cánh cổng c